Từ chức – Sớm hơn thì tốt!
Văn hóa từ chức đề cao lòng tự trọng và đây cũng là thuộc tính đầu tiên và không thể thiếu của văn hóa từ chức.
Lần đầu tiên có chuyện hai vị lãnh đạo đầu tỉnh xin “thôi làm nhiệm vụ”, đúng nghĩa là xin “từ chức”. Đó là Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi. Hai ông này đều vừa bị Trung ương kỷ luật ở mức cảnh cáo.
Hiện tượng hiếm hoi này lẽ ra phải được công luận ủng hộ và cổ súy như một minh chứng cho văn hóa từ chức đã bắt đầu xuất hiện trên chính trường nước ta. Nhưng, ngược lại, tuyệt nhiên không, báo chí đồng loạt đưa tin và bình luận theo chiều hướng “cực chẳng đã” thì các ông mới “xin thôi nhiệm vụ” và đứng trước nguy cơ không xin thôi cũng bị cho thôi thì xin trước đi còn “vớt vát” một chút danh dự.
Tuy nhiên, văn hóa từ chức đề cao lòng tự trọng và đây cũng là thuộc tính đầu tiên và không thể thiếu của văn hóa từ chức. Ngay từ khi nhận thấy mình làm sai, hoặc trong lĩnh vực mình phụ trách xảy ra sự cố thì lập tức xin từ chức. Đó không chỉ thể hiện lòng tự trọng mà còn là tinh thần chịu trách nhiệm, ý thức về nghĩa vụ mình gánh vác, bảo vệ thanh danh của thể chế mình phục vụ và tất cả phải xuất phát từ sự tự nguyện chân thành mà không chịu một sức ép nào ngoài tự vấn lương tâm và trọng danh dự.
Câu chuyện mà chúng ta đang đề cập lại khác. Việc làm sai trái của những người đứng đầu tỉnh này diễn ra từ lâu, có hệ thống và cán bộ, nhân dân địa phương đều biết rõ. Khi hai vị này bị kỷ luật thì dư luận tại địa phương, từ thế hệ lãnh đạo trước đây đến người dân thường đều tỏ ra không bất ngờ. Một cựu Bí thư Tỉnh ủy tỉnh này phát biểu với báo chí rằng: “Theo tôi, cả hai ông này giờ không còn đủ uy tín với Đảng bộ và nhân dân Quảng Ngãi nên tốt nhất là cho họ nên nghỉ công tác sớm. Đây là thời gian chuẩn bị Đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội Đảng bộ tỉnh Quảng Ngãi lần thứ 20 mà hai đồng chí lãnh đạo cao nhất tỉnh bị kỷ luật, mất hết uy tín thì làm sao chỉ đạo, điều hành đại hội các cấp”.
Có lẽ, đây là con đường mở cho các vị này, phù hợp với lý do “xin thôi” nhiệm vụ là để “tạo điều kiện cho công tác nhận sự”. Song, cái lý do xin từ chức này không thuyết phục được ai, dư luận cho là lý do không chính đáng, có vẻ quá tử tế, chỉ nghĩ đến việc chung nên các vị mới từ chức. Sự thật không phải như lý do mà các vị nêu ra, có ý kiến còn cho rằng không nên chấp nhận “xin thôi việc” của họ mà nên để xử lý tiếp tục về mặt chính quyền.
Từ chức ở ta không phải chuyện dễ dàng. Minh chứng cho điều đó là trường hợp của ông Đoàn Ngọc Hải, cựu Phó Chủ tịch quận I, TP. HCM mà nhiều người biết đến. Từ chức để thể hiện lòng tự trọng, trọng danh dự, trọng cương vị mà mình đang đảm trách, nhận trách nhiệm về mình, giữ uy tín của ngành mình phụ trách thì mới là văn hóa từ chức đáng được cổ súy!