Chồng phá sản, vợ bỏ trốn cùng người đàn ông giàu có, 10 năm sau quay về tôi cho cô ấy 300 triệu
Ba tháng sau khi ly hôn, vợ cũ kết hôn với một người đàn ông giàu có. Sau này tôi mới biết hóa ra mình bị “cắm sừng” từ lâu.
Trước đây gia đình tôi thuộc dạng khá giả, lúc đó vợ rất tốt với tôi, bố mẹ vợ cũng hài lòng về chàng rể. Ngược lại, bố mẹ tôi cũng rất quý mến nàng dâu này, cuộc sống gia đình rất êm ấm. Nhưng 2 năm sau khi kết hôn, công việc kinh doanh của gia đình nảy sinh vấn đề và tôi bị phá sản.
Cứ như thế, chỉ trong một đêm, tôi từ con nhà giàu trở thành kẻ bần cùng, vợ cũng thay đổi thái độ với tôi, không còn hiền dịu như trước nữa. Sau khi có con, tôi phó mặc cho vợ chăm sóc, còn bản thân lao vào công việc để kiếm tiền nuôi gia đình.
Lúc đó, đồng lương mỗi tháng chỉ 7 triệu đồng, căn bản không đủ để nuôi sống gia đình. Vợ ngày nào cũng cằn nhằn về chuyện tiền nong, lạnh nhạt với chồng khiến tôi có linh cảm gia đình này sắp tan vỡ.
Quả nhiên không lâu sau, vợ đã đề nghị ly hôn. Không nhà, không tiền tiết kiệm, không lo nổi cho vợ con cuộc sống tử tế, tôi lấy tư cách gì mà yêu cầu cô ấy ở lại chịu khổ với tôi chứ? Cứ như vậy, chúng tôi kết thúc cuộc hôn nhân 6 năm. Sau khi ly hôn, tôi nuôi con, vì vợ không muốn nuôi.
Ba tháng sau khi ly hôn, vợ cũ kết hôn với một người đàn ông giàu có. Sau này tôi mới biết hóa ra mình bị “cắm sừng” từ lâu.
Sau khi tái hôn, vợ cũ thường xuyên đưa chồng mới tới thăm con. Khi đến, cô ấy luôn đeo trên người đầy hàng hiệu để khoe khoang và không ngại thể hiện tình cảm với chồng mới trước mặt tôi.
Tôi không quan tâm họ làm gì, nhưng sợ điều đó sẽ ảnh hưởng tới con gái nên sau này khi họ đến, tôi đã không cho họ vào nhà. Khoảng thời gian sau, vợ cũ không tới thăm con nữa.
Còn tôi, vì nỗ lực chăm chỉ làm việc mà có được một khoản vốn. Sau đó tôi bắt đầu kinh doanh nhỏ, dù không tốt như trước nhưng vẫn giúp gia đình có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đã 10 năm trôi qua và tôi vẫn chưa tìm được người phù hợp để tái hôn. Hôm đó là sinh nhật của con gái, bố mẹ tôi cũng tới để dự sinh nhật của cháu nội.
Khi chúng tôi đang chuẩn bị ăn tối thì chuông cửa reo. Mở cửa ra, tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy vợ cũ. Cô ấy trông rất nhếch nhác, cúi đầu xấu hổ. Chưa để tôi kịp nói gì, cô ấy đã quỳ xuống khóc lóc:
- Em sai rồi, anh có thể cho em một cơ hội sửa sai được không? Ngày trước là do em nhất thời hồ đồ.
Không còn tình cũng còn nghĩa, hơn nữa hôm đó là sinh nhật của con gái nên tôi vội vàng đỡ vợ cũ dậy rồi mời cô ấy vào nhà nói chuyện. Vợ cũ vừa khóc vừa kể rằng chồng cô ấy là một kẻ lăng nhăng. Sau khi phát hiện bộ mặt thật của anh ta, cô ấy đã ly hôn. Sau khi ly hôn, anh ta không cho cô ấy một đồng nào.
Không nhà không tiền, vợ cũ phải đi làm thuê kiếm tiền, nhưng kiếm được mấy đồng thì lại bị người khác lừa sạch. Không biết bám víu vào đâu, cô ấy mới tìm đến tôi. Vợ cũ mong tôi có thể vì con gái mà cho cô ấy một cơ hội để sửa chữa sai lầm.
Nghe chuyện của vợ cũ, tôi có chút thương xót. Tuy nhiên, tôi từ chối tái hôn vì tôi không còn chút tình cảm nào với vợ cũ nữa. Hơn nữa, cô ấy phản bội tôi lần một thì có thể phản bội tôi lần hai, sao tôi dám tái hôn chứ?
Dẫu vậy, tôi vẫn đưa cho vợ cũ 300 triệu. Dù sao cô ấy cũng là mẹ của con gái tôi, tôi cũng cảm thấy áy náy vì ngày trước khi bên tôi, cô ấy chưa được hưởng mấy ngày sung sướng, nên coi như đây là một khoản đền bù cho cô ấy đi.