Nhà báo Nguyễn Văn Nguyễn (1910 - 1952), quê ở làng Điều Hòa, quận Châu Thành, tỉnh Mỹ Tho, nay là phường Mỹ Tho, tỉnh Đồng Tháp. Ông đậu bằng Thành chung tại Trường Collège de Mytho và được cấp học bổng học Trường Sư phạm Sài Gòn. Nhưng không lâu sau đó, ông bị đuổi học vì tham gia hoạt động chống chính quyền thực dân. Năm 1930, ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam, hoạt động ở Sài Gòn.

Năm 1930, 1931, ông 2 lần bị địch bắt và bị đày ra Côn Đảo vào năm 1932… Đầu năm 1945, ông vượt ngục thành công, tham gia lãnh đạo cuộc tổng khởi nghĩa giành chính quyền ở Sài Gòn. Sau Cách mạng Tháng 8, ông làm Xứ ủy viên Nam Bộ của Đảng Cộng sản Đông Dương kiêm Chủ tịch Mặt trận Việt Minh Nam Bộ. Tháng 1/1946, ông trúng cử và trở thành đại biểu Quốc hội khóa I của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa - đơn vị tỉnh Mỹ Tho. Sau đó, ông được giao nhiều nhiệm vụ quan trọng như Ủy viên Ủy ban Kháng chiến - Hành chánh Nam Bộ, Ủy viên Ban Tuyên huấn Xứ ủy, Giám đốc Sở Thông tin Nam Bộ, Chủ bút Báo Cứu Quốc Nam Bộ, Giám đốc Đài Phát thanh Tiếng nói Nam Bộ... Đầu năm 1953, theo sự điều động, ông lên đường ra chiến khu Việt Bắc, nhưng mới đến Bình Định, ông bị lâm trọng bệnh và qua đời ở tuổi 44.
Nhằm tri ân những đóng góp to lớn của nhà báo Nguyễn Văn Nguyễn đối với sự nghiệp cách mạng dân tộc, nhà báo Trần Thanh Nhã - khi ấy là Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam tỉnh Tiền Giang đã đề xuất đến Hội đồng tổ chức Giải thưởng báo chí tỉnh Tiền Giang lấy tên nhà báo Nguyễn Văn Nguyễn làm tên Giải thưởng báo chí của tỉnh. Từ đó, “Giải Báo chí Tiền Giang Nguyễn Văn Nguyễn” diễn ra hàng năm, đến nay đã phát động đến mùa giải lần thứ XVII - là một trong những giải thưởng có giá trị với 4 loại hình báo chí như: báo in, truyền hình, phát thanh và báo ảnh.
