Đi công tác gọi về chúc mừng sinh nhật vợ nhưng quên tắt máy, nghe vợ dỗ con tôi ly hôn
Vợ tôi có thói quen gọi điện cho ai thường để đối phương ngắt máy trước chứ hiếm khi cô ấy chủ động ngắt máy. Nhưng hôm đó, sau khi gọi điện chúc mừng sinh nhật vợ thì tôi lại quên ngắt máy.
Vì tính chất công việc nên tôi thường xuyên phải đi công tác. Ở nhà một mình cảm thấy cô đơn, trống trải nên vợ muốn sinh con sớm. Nhưng, tôi không muốn.
Sở dĩ chưa muốn có con vì lúc đó vợ chồng tôi vẫn còn trẻ, tôi 25 tuổi còn vợ mới 23 tuổi. Gia đình hai bên đều thoải mái, không giục giã nên tôi muốn để thư thư 3-4 năm nữa mới sinh con.
Hơn nữa sự nghiệp của hai vợ chồng đều chưa ổn định, nhà vẫn đang ở thuê nên tôi muốn mua được nhà rồi mới sinh con. Giờ sinh con ra mà không có nhà để ở, không lo được cho con đủ đầy, bằng bạn bằng bè thì thương nó lắm.
Nhưng thật không ngờ, sau hơn một năm cưới vợ tôi lại thông báo có thai. Trước ánh mắt nghi hoặc của tôi, vợ tức tối nói:
- Em chọc thủng hết bao cao su của anh đấy. Anh cứ muốn kế hoạch, nhưng anh đi công tác triền miên như vậy, anh có biết em ở nhà một mình cô đơn thế nào không? Hơn nữa, đây là thời điểm vàng để mang thai sinh con, phụ nữ càng có tuổi chuyện sinh nở càng có nhiều nguy cơ hơn. Anh chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, anh phải nghĩ cho em nữa chứ?
Con cái là lộc trời cho, nếu con đã đến thì vợ chồng tôi đành đón nhận vậy. Vài tháng sau, vợ sinh cho tôi một cu cậu mập mạp, đáng yêu, cả nhà ai cũng mừng.
Vì vợ vì con, tôi càng cố gắng nhiều hơn nữa. Tôi nhận nhiều việc hơn, lịch công tác dày đặc để tăng thêm thu nhập. Làm gì có ai muốn xa vợ xa con đâu, nhưng để hai mẹ con có cuộc sống tốt hơn tôi đành cắn răng vậy. Với lại, ở nhà có mẹ tôi từ quê lên chăm sóc, đỡ đần hai mẹ con cô ấy nên tôi cũng an tâm phần nào.
Cách đây một tuần, tôi lại có lịch đi công tác. Đáng nói, mấy ngày đó trùng với sinh nhật của vợ, mẹ tôi lại mới về vì ở quê có việc. Áy náy với vợ nhưng chuyến công tác này quả thật rất quan trọng với tôi.
- Chuyến công tác này rất quan trọng với anh, nếu lần này làm tốt có thể anh sẽ được thăng chức tăng lương. Mất cơ hội này rất khó tìm được cơ hội khác. Còn sinh nhật năm nào cũng có, mà đợi anh về anh tổ chức sinh nhật bù cho em cũng có sao đâu. Nhưng, anh phải bù quà thật to cho em đấy nhé?
Biết tôi khó xử nên vợ lên tiếng trước. Nghe vợ nói mà tôi vừa thầm cảm ơn cô ấy vì cảm thông cho tôi, vừa cảm thấy hạnh phúc khi có một người vợ hiểu chuyện như vậy. Ôm vợ vào lòng, tôi hứa sẽ tặng cho cô ấy món quà sinh nhật thật to để bù đắp.
Hôm sinh nhật vợ, mãi tới tối tôi mới có thời gian để gọi điện cho vợ. Vì đã khuya nên nói chuyện được 5-10 phút vợ khuyên tôi đi ngủ sớm sáng mai còn đi làm nhưng tôi quên ngắt máy.
Lúc đó con khóc, vợ dỗ con nhưng nghe giọng cô ấy vọng lại khiến tôi đờ đẫn cả người: “Con ngủ ngoan đi nào, chẳng mấy khi bố qua thăm con mà con lại quấy bố thế. Như vậy là không được đâu nhé”.
Sau đó, tôi còn nghe thấy giọng một người đàn ông khác: “Con biết anh sang nên mới làm nũng đấy. Mà kể ra chồng em cũng ngu thật, bị ‘cắm sừng’, nuôi con của người khác mà chẳng hay. Thôi em chịu khó thêm 1-2 năm nữa, chuyển hết tiền của anh ta đi rồi ly hôn. Lúc đó anh sẽ đón mẹ con em về”.
Tôi chết lặng, thật không ngờ vợ lại ngoại tình, thậm chí còn có con với hắn ta rồi vạch ra âm mưu như vậy. Tôi đặt vé máy bay bay về luôn. Đến nhà đã là ngày hôm sau, nhân tình của vợ đã rời đi.
Tôi thẳng thắn chất vấn vợ về chuyện đêm qua nhưng vợ chối bay chối biến. Mãi đến lúc tôi yêu cầu xét nghiệm giám định quan hệ huyết thống với con cô ta mới chịu thừa nhận mọi chuyện.
- Đúng, tôi có con với người khác, tôi đưa trai về nhà thì sao nào? Cũng tại anh cả, anh đã bao giờ chăm lo chu đáo được cho tôi chưa? Tháng nào cũng đi công tác, ít nhất là 15 ngày, có ai chịu nổi sự cô đơn đó chứ? Ly hôn thì ly hôn, tôi chán ngấy cuộc sống này lắm rồi.
Cứ như vậy chúng tôi ly hôn, kết thúc hành trình 2 năm yêu và 3 năm nên duyên vợ chồng. Đau đớn quá, tôi cố gắng lo cho gia đình như vậy mà cô ấy lại quay sang trách móc tôi, chẳng nhẽ tôi sai thật ư?