Làm móng tay bị mẹ chồng trách “bà dâu” nhưng phản ứng của chồng tôi lại khiến bà đỏ mặt
Có hôm cuối tuần được nghỉ, biết mẹ chồng quen ăn sáng đúng giờ, tôi vẫn dậy nấu rồi lại về phòng nằm tiếp. Vậy mà cuối cùng bà vẫn bực tức, gõ cửa mắng con dâu.
Sau cưới vợ chồng tôi mua nhà trên thành phố, không sống chung với bố mẹ chồng. Tuy nhiên, cách đấy 2 năm bố chồng tôi mất, không yên tâm để một mình mẹ chồng sống dưới quê, chúng tôi quyết định đón bà lên sống cùng và cuộc sống của tôi bắt đầu bị đảo lộn từ đấy. Tất cả cũng chỉ vì mẹ chồng tôi suy nghĩ cổ hủ lạc hậu, thành thử quan hệ giữa tôi với bà không được thoải mái.
Tính tôi trước nay khá phóng khoáng, công việc lại thường xuyên phải đi sớm về muộn. Mẹ chồng tôi không hiểu được điều ấy, bà nhìn nhận đánh giá con dâu theo lối cổ hủ của thời các cụ, muốn tôi cùng lo tài chính với con trai bà mà vẫn phải đảm nhiệm hết việc nhà. Vậy nên mỗi khi thấy con dâu sáng ngủ dậy muộn để chồng nấu cơm, rửa bát, quét nhà là bà khó chịu bảo:
“Con làm vợ phải biết vun vén việc nhà, đừng động tí lại sai chồng, chẳng ra làm sao”.
Có hôm cuối tuần được nghỉ, biết mẹ chồng quen ăn sáng đúng giờ, tôi vẫn dậy nấu rồi lại về phòng nằm tiếp. Vậy mà cuối cùng bà vẫn bực tức, gõ cửa mắng con dâu:
"Phụ nữ có chồng rồi còn ngủ tới trưa. Mẹ chồng dậy rồi, con dâu vẫn chùm chăn ngáy, bố mẹ cô trước không dạy con gái đi làm dâu phải thế nào à?".
Thực sự nhiều khi nghe mẹ chồng nói, tôi ức chế muốn cãi lại nhưng rồi vẫn cố nhẫn nhịn. May mắn chồng tôi là người hiểu chuyện nên tôi cũng còn được an ủi. Thấy mẹ cằn nhằn, xét nét vợ nhiều, anh lại nhẹ nhàng động viên:
"Mẹ già, vẫn giữ lối suy nghĩ xưa cũ, em đừng để bụng. Từ từ để anh giải thích với bà".
Hôm vừa rồi, tranh thủ chồng được nghỉ ở nhà, tôi nhờ anh trông con giúp để đi làm móng. Quán đông, phải chờ khá lâu, sợ mẹ chồng khó chịu, tôi nhắn tin nhờ chồng nấu bữa giúp. Vậy mà vừa về tới nhà, mẹ chồng thấy tôi sơn móng liền lắc đầu, thở dài:
"Hóa ra cô đùn đẩy bắt chồng vừa chăm con vừa nấu cơm để đi vẽ móng chân, móng tay đấy. Tính ra nhà tôi có 'bà dâu' chứ con dâu nỗi gì. Mà cô làm vợ, làm mẹ rồi, tô vẽ, phấn son cho ai ngắm, vừa tốn thời gian, vừa tốn tiền”.
Nghe bà nói, tôi thực sự nghẹn cổ, không biết nên đáp lại thế nào. Vừa hay chồng tôi bế con từ trên tầng xuống. Giọng anh ôn tồn:
"Mẹ nói vậy là sai rồi. Con luôn ủng hộ vợ con làm đẹp. Cô ấy có đẹp, người làm chồng như con mới được hãnh diện theo. Hơn nữa, vợ có sự nghiệp riêng, mỗi ngày ra ngoài tiếp xúc bao nhiêu người đương nhiên phải chỉn chu, chú trọng hình thức. Con chỉ cần cô ấy vẫn làm tròn bổn phận trách nhiệm với gia đình, còn lại vợ con cũng cần có thời gian, không gian riêng cho bản thân.
Xã hội phát triển, tiến bộ nhiều hơn trước rồi mẹ ạ. Phụ nữ hiện đại không phải là chỉ biết quẩn quanh lo bếp núc, hi sinh mọi thứ cho chồng con như thời các bà, các mẹ trước đây đâu. Giờ phụ nữ tham gia làm kinh tế, giỏi giang, mạnh mẽ như chẳng kém gì đàn ông. Ngược lại đàn ông ngoài việc xã hội về nhà cũng nên chia sẻ công việc với vợ. Người ta gọi đó là bình quyền, và như vậy gia đình mới hạnh phúc bền lâu được mẹ ạ".
Nghe con trai nói, mẹ chồng tôi im lặng không cằn nhằn thêm. Cũng từ đó về sau, bà thoáng hơn với con dâu, không bắt bẻ, yêu cầu hạch sách như trước nữa. Nhờ vậy mà cảnh làm dâu của tôi được cải thiện, thoải mái hơn rất nhiều.