Biết chồng ngoại tình, tôi vẫn vui vẻ đợi phút cuối chốt hạ bằng màn “trả chồng” hoành tráng
Hiểu rằng cuộc hôn nhân của mình không còn lý do nào để níu kéo, tôi quyết định sẽ xử lý triệt để nhưng theo các của riêng mình.
Trên đời này có lẽ thứ không đáng tin nhất chính là lời hứa của đàn ông, thật tiếc là tôi nhận ra điều này muộn quá. Có điều dù là người yêu hết lòng nhưng tôi không ủy mị, không lụy tình. Lúc cần buông, tôi sẽ buông không luyến tiếc.
Vợ chồng tôi yêu nhau 5 năm mới cưới, trong hôn nhân cũng luôn hợp tính nên cuộc sống rất suôn sẻ. Chồng tôi làm mảng xây dựng đi suốt ngày. Kinh tế anh ấy kiếm tốt thành thử sau cưới, tôi cũng chỉ chọn việc văn phòng nhẹ nhàng, chủ yếu dành thời gian thay chồng chăm lo cho tổ ấm. Bởi ngay từ đầu chồng tôi đã nói rõ:
“Anh không cần em áp lực kinh tế. Em cứ vun vén việc nhà, chuyện kiếm tiền để anh gánh vác”.
Có được người chồng sống có trách nhiệm và chí tiến thủ như vậy, tôi luôn trân trọng. Gần chục năm sau cưới, tôi bằng lòng nhận lui lại phía sau làm hậu phương để anh lo sự nghiệp, chưa bao giờ có một chút mảy may nghi ngờ.
Cho tới ngày hôm đó, anh báo đi công tác miền cao 1 tuần, tôi cũng vui vẻ chuẩn bị tư trang cho chồng mà không chút cảnh giác. Vậy mà ngày hôm sau, tôi được chị đồng nghiệp gửi cho bức hình anh ôm ấp một phụ nữ đi ra từ một khách sạn ven biển, cùng nơi gia đình chị ấy đang đi nghỉ mát thì mới ngã ngửa nhận ra mình bị chồng lừa dối bao lâu mà không hề hay biết.
Ngày hôm ấy, tôi khóc sưng 2 mắt nhưng thay vì chất vấn chồng, tôi âm thầm thuê người điều tra biết được, anh quan hệ ngoài luồng đã hơn 3 năm. Thậm chí anh ta còn mua chung cư cho bồ ở và lên kế hoạch rước cô ta về thay thế vợ.
Hiểu rằng cuộc hôn nhân của mình không còn lý do nào để níu kéo, tôi quyết định sẽ xử lý triệt để nhưng theo các của riêng mình. Chắc chắn, tôi không bao giờ chấp nhận sống chung với người đàn ông bội bạc, muốn bỏ vợ cưới bồ. Có điều tôi cũng xác định, có ly hôn thì cũng phải ly hôn oanh liệt.
Kế hoạch lên xong, ngay sau đó tôi dần dần rút hết tiền tiết kiệm chuyển hết sang tên mình. Trước giờ chồng tôi để vợ tự quản lý tài chính, mang tiền mua vàng đầu tư nên cũng không để ý. Căn hộ vợ chồng ở đáng giá chục tỷ, ngày mua, anh ta đang trong thời gian công tác nước ngoài nên sổ đỏ đứng tên tôi, tôi cũng bán.
Khi tiền tài, của cải đã dồn hết vào tay, tôi quyết định sẽ “chốt hạ” dứt điểm cho xong. Đợi đúng nhà có giỗ, vì chồng tôi là trưởng, bố mẹ chồng đều đã mất cả, vợ chồng tôi phải lo việc nội tộc. Tôi bàn năm nay làm lớn, mở chục mâm thắp hương mời cả họ tới nhà ăn cỗ. Khi tất cả dòng tộc quây quần đầy đủ, tôi công khai luôn chuyện ngoại tình của anh ta. Nói là có chứng cứ, chụp lén được bao nhiêu ảnh nóng bỏng của chồng với ả đàn bà kia, tôi phóng to cho cả họ nhìn rồi dõng dạc tuyên bố:
“Trước đây cháu được gả về làm dâu nhà mình có cả họ chứng kiến. Giờ cháu xin phép trả lại chồng cho cả họ… Người chồng phản bội như thế này, cháu không thể sống cùng. Vậy nên từ nay cháu chính thức không phải dâu của nhà mình nữa”.
Vậy là tôi dứt khoát ra đi, tất nhiên khoản tiền tôi có được cũng đủ để 3 mẹ con sống thoải mái. Con chồng tôi, sau khi bị vợ con công khai bỏ trước mặt dòng tộc, anh ta cũng cay cú nhiều lần nhắn tin trách móc song tôi chỉ đáp lại:
“Khi chúng ta mới bắt đầu, tôi đã nói rõ, tôi có thể vì anh làm mọi thứ. Vì anh hi sinh bản thân thì cũng sẽ vì bị anh phản bội mà khiến anh mất tất cả. Đã biết trước sẽ có ngày này mà anh vẫn làm. Anh nên tự trách mình mới phải”.
Tôi là như thế, nói được làm được. Yêu hết lòng nhưng với một người chồng không xứng đáng để hi sinh thì cũng sẵn sàng buông bỏ không tiếc.