Tôi nhớ cả 2 lần chê trách An nghèo khó, em ấy chỉ im lặng không nói gì. Cứ nghĩ bản thân nói đúng nên trong cách nói chuyện tôi chẳng bao giờ nể nang các em cả.
Ngay sau đó, chồng tôi gọi vợ chồng em gái đến tư vấn sử dụng các loại vật liệu tốt nhất làm nhà, còn về giá cả chồng tôi luôn né tránh để các em không phải lo lắng nhiều.
Hôm đám tang của con gái, không khí vô cùng nặng nề. Giữa tiếng nhạc thê lương, con rể mặc một bộ vest đen lịch sự, trang trọng nhưng nó không rơi một giọt nước mắt nào mà còn mỉm cười.
Nói đến đây, em dâu khóc nghẹn và bỏ chạy ra khỏi phòng. Còn vợ chồng tôi buồn chẳng biết nói gì hơn ngoài vài lời động viên em mạnh mẽ hợp tác với bác sĩ chữa trị.