Những ngày sau đó, nhớ vợ, tôi quay về phòng nhưng cô ấy vẫn đẩy ra. Không thể chấp nhận tính trẻ con của vợ, tôi quyết định không xuống thang để khi nào cô ấy hết giận thì tự tìm đến cầu xin chồng được ngủ.
Để mẹ có cuộc sống thoải mái, mỗi tháng tôi đều biếu mẹ 2 triệu. Không ngờ, chị dâu biết chuyện thì hay nói bóng gió rằng tôi keo kiệt khi cho mẹ quá ít tiền.
Trước khi đi, tôi nói với chồng rằng tôi sẽ quay lại sau một tuần. Thế nhưng, ở nhà con gái 4 ngày, không muốn làm phiền hai vợ chồng quá lâu nên tôi đã về sớm hơn dự kiến.
Năm đó nếu không có căn nhà của anh chị tặng, vợ chồng tôi vẫn phải ở nhà thuê, lo làm ăn tích cóp để mua nhà, thậm chí mối quan hệ giữa hai vợ chồng cũng có thể bị ảnh hưởng bởi áp lực kinh tế rồi.
Vừa nhìn thấy mặt Cường, chồng tôi không nói không rằng gì lao đến đánh tới tấp vào người cậu ấy. Sợ xảy ra án mạng, mọi người vội tới tách 2 người đàn ông ra.
Nói đến đây, em dâu khóc nghẹn và bỏ chạy ra khỏi phòng. Còn vợ chồng tôi buồn chẳng biết nói gì hơn ngoài vài lời động viên em mạnh mẽ hợp tác với bác sĩ chữa trị.