Trước khi đi, tôi nói với chồng rằng tôi sẽ quay lại sau một tuần. Thế nhưng, ở nhà con gái 4 ngày, không muốn làm phiền hai vợ chồng quá lâu nên tôi đã về sớm hơn dự kiến.
Năm đó nếu không có căn nhà của anh chị tặng, vợ chồng tôi vẫn phải ở nhà thuê, lo làm ăn tích cóp để mua nhà, thậm chí mối quan hệ giữa hai vợ chồng cũng có thể bị ảnh hưởng bởi áp lực kinh tế rồi.
Vừa nhìn thấy mặt Cường, chồng tôi không nói không rằng gì lao đến đánh tới tấp vào người cậu ấy. Sợ xảy ra án mạng, mọi người vội tới tách 2 người đàn ông ra.
Nói đến đây, em dâu khóc nghẹn và bỏ chạy ra khỏi phòng. Còn vợ chồng tôi buồn chẳng biết nói gì hơn ngoài vài lời động viên em mạnh mẽ hợp tác với bác sĩ chữa trị.
Tôi vô cùng hạnh phúc và tự hào, ngay lập tức chụp ảnh rồi đăng tải lên mạng xã hội để khoe mọi người cũng là để lưu lại làm kỷ niệm. Nhưng chưa mừng được bao lâu thì tôi lại muốn ly hôn.
Tôi vùng vẫy thoát khỏi chồng và khẳng định bản thân chưa bao giờ phản bội gia đình. Chỉ vì quá tin Hùng mà cho vay tiền và anh ta muốn quỵt nợ nên mới vu khống tôi ngoại tình.
Tôi thật sự không ngờ anh trai lại nói như thế với mình. Anh bây giờ khác quá, không còn là người anh trai hiền dịu của tôi năm xưa nữa. Chỉ vì một căn nhà, anh lại đối xử với tôi như thế. Có đáng không?