Mẹ chồng bắt đầu trải tấm khăn trắng tinh lên đệm, sau đó liền dặn dò con buổi tối nhất định phải ngủ trên đó. Sáng mai bà sẽ vào và lấy lại mảnh vải trắng.
Mệt mỏi với lối sống ích kỷ của chồng nhưng vì đã cãi nhau nhiều lần, anh chẳng chịu thay đổi thái độ nên tôi đành bơ đi cho nhà cửa được yên ổn, tránh ảnh hưởng tâm lý của con.
Biết rằng không nên vạch áo cho người xem lưng, đăng lên mạng ắt bị chê cười nhưng nàng dâu không biết nên làm thế nào nữa nên đành “cầu cứu” cư dân mạng.
Cả chồng và ả bồ đều không dám nói gì vì họ biết tôi đang ám chỉ điều gì. Ngồi trong phòng điều hòa mà chồng tôi toát mồ hôi hột, phải lấy khăn giấy lau đỡ.
Sau 3 năm ly hôn, người phụ nữ lại đệ đơn hủy bỏ quyền nuôi con, muốn đưa cả hai anh em về lại cho bố nuôi. Nghe tới đây, tôi chớm nghĩ chắc người phụ nữ này muốn đi bước nữa nên bỏ con đây mà.
Buồn hơn cả, khi gia đình vợ gặp biến cố, chồng tôi liền thay đổi thái độ. Trước đây khi ông bà có tiền thì anh quan tâm săn sóc. Lúc họ không còn tài sản, anh liền lạnh nhạt hơn cả người dưng.
Ngày cưới, mẹ tôi ở nhà trông hai đứa con của tôi chứ không để chúng đi theo. Có lẽ sợ bị mẹ bỏ rơi nên chúng khóc lóc thảm thiết, ôm chân tôi mãi không rời.