Cả chồng và ả bồ đều không dám nói gì vì họ biết tôi đang ám chỉ điều gì. Ngồi trong phòng điều hòa mà chồng tôi toát mồ hôi hột, phải lấy khăn giấy lau đỡ.
Chồng tôi cũng thực hiện đúng như lời hứa, hàng tháng nhận lương đưa cả cho vợ giữ nhưng việc chi tiêu mỗi ngày của tôi thì anh lại quản lý chặt chẽ. Cũng vì vợ không đi làm, anh mặc định luôn rằng tôi không cần mặc đẹp, không cần trang điểm phấn son.
Nghe chồng nói, tôi thực sự điếng người. Như tôi đã nói, đã là anh em một nhà, tôi chưa bao giờ so đo tính toán chuyện chồng cho em gái bao nhiêu. Nhưng cách anh giấu tôi cho em gái tiền như vậy, thực sự khó lòng chấp nhận.
Tối hôm đó sau khi lần lượt nhận cuộc gọi từ bố và mẹ chồng, hai vợ chồng tôi liền đi xe cả đêm về quê để giảng hòa cho ông bà, nhưng không ngờ cuối cùng chính tôi lại là người đòi ly hôn.
Đợt này đúng 15 năm khi con gái tôi học hết cấp 2 vào cấp 3, để cả nhà có thời gian thư giãn vui chơi trong dịp con sắp thi vào 10 nên đã quyết định đi biển một chuyến.
Tháng gần đây vợ cũ hỏi vay tiền liên tục, cứ 3-5 ngày lại hỏi một lần khiến tôi vừa bực bội vừa cảm thấy khó hiểu, không biết cô ấy tiêu pha kiểu gì mà lúc nào cũng hết tiền thế.
Vợ mới sinh con chưa đi làm lại, chỉ quanh quẩn trong nhà thì cần gì mỹ phẩm, đã vậy còn hẳn 1 triệu, hơn cả hộp sữa của con nên tôi dứt khoát không đồng ý.