Hotline: 0969 332 828 Email: [email protected]
Thứ tư, 03/01/2024 07:34 (GMT+7)

Nửa đêm em trai 3 đời vợ hỏi vay tiền tôi phớt lờ, hôm sau nhận được tin nhắn mà ngã quỵ

Ngẫm lại những lời chồng nói trước đó, lại không biết thật giả thế nào nên tôi chọn cách phớt lờ, mặc kệ em trai muốn làm gì thì làm.

Em trai tôi năm nay 39 tuổi, đã ly hôn 3 lần, mỗi lần ly hôn chỉ vì một lý do duy nhất đó là em hút thuốc, cờ bạc, không có trách nhiệm với gia đình. Nói đến người em trai này tôi lại thở dài.

Trong suốt 4 năm học đại học, ngoài năm đầu tiên có bố mẹ chu cấp, những năm còn lại tôi vừa đi học vừa đi làm để kiếm tiền trang trải. Còn em trai thì ngược lại, tiền bố mẹ chu cấp cho hàng tháng vẫn chưa đủ, luôn kiếm lý do để xin thêm, không xin được bố mẹ thì quay sang xin chị.

Sau này khi ra trường đi làm rồi vẫn thế. Tiền làm được bao nhiêu nó đều nướng sạch vào cờ bạc. Bao nhiêu lần thề thốt hứa hẹn rồi vẫn chứng nào tật nấy.

Cho nên hơn chục năm trôi qua, điều tôi sợ nhất là nhận được tin tức gì từ em trai, bởi hễ có tin gì chắc chắn sẽ là nó lại “báo nhà” nữa rồi. Không biết bao nhiêu lần gia đình tôi bị chủ nợ tới quấy phá, ngân hàng có, bạn bè, người thân hay dân xã hội đen cũng có.

tm-img-alt
Em trai tôi gần 40 tuổi đầu rồi nhưng vẫn sống không có trách nhiệm, nghĩ mà chán. (Ảnh minh họa).

Đáng nói, dù em trai phá phách như thế nhưng bố mẹ vẫn rất cưng em. Bố mẹ luôn tin em trai tôi rồi sẽ thay đổi nên hết lần này đến lần khác đứng ra trả nợ nó. Đến khi vét cạn tiền rồi thì quy trách nhiệm lên đầu tôi, bảo chị gái phải có trách nhiệm chăm sóc, chỉ bảo cho em. Em hư hỏng là tại chị.

Ngẫm mà chán, nhưng vì 2 chữ tình thân nên tôi vẫn cố gắng gồng mình lên, cho em trai vay tiền không biết bao nhiêu lần. Tôi chưa bao giờ tính toán hay đòi em trả lại số tiền đã vay, tôi chỉ mong nó quay đầu, cuộc sống dần dần khá lên là mừng lắm rồi.

Vì chuyện này, vợ chồng tôi đã cãi nhau rất nhiều lần. Chồng luôn trách tôi và bố mẹ quá dung túng cho em, cứ mặc xác nó, để xã hội dạy cho một bài học cho chừa cái thói cờ bạc đi. Nhưng nó là ruột thịt của tôi, sao tôi có thể trơ mắt nhìn được chứ?

tm-img-alt
Chồng luôn trách tôi và bố mẹ quá dung túng cho em, cứ để xã hội dạy cho một bài học cho chừa cái thói cờ bạc đi. (Ảnh minh họa).

Rồi nửa đêm hôm kia, em trai lại gọi điện đến. Sợ đánh thức chồng, tôi lén vào nhà vệ sinh để nghe máy. Qua điện thoại, giọng em trai sợ hãi nói:

- Bọn chủ nợ đang truy lùng em. Em đang nợ 30 triệu. Chúng nó nói nếu trong vòng 3 ngày không trả nợ, chúng sẽ cho em một trận nhừ tử. Chị ơi, cứu em với, cứu em thêm lần này nữa thôi.

“Thêm lần này nữa thôi”, cụm từ này tôi nghe không biết bao nhiêu lần rồi, nhàm tai lắm rồi, cũng chẳng biết em nói thật hay lại nói dối, giả vờ đáng thương để moi tiền nữa. Ngẫm lại những lời chồng nói trước đó, lại không biết thật giả thế nào nên tôi chọn cách phớt lờ, mặc kệ em trai muốn làm gì thì làm chứ tôi cũng chán cái cảnh chạy theo trả nợ cho nó rồi.

Nhưng đến khoảng 7 giờ sáng hôm sau, tôi bỗng nhận được tin nhắn của em trai:

- Chị ơi, em biết em đã làm phiền chị rất nhiều. Thực ra em rất yêu chị và biết ơn chị. Nếu em rời khỏi thế giới này, mong chị hay thay em chăm sóc bố mẹ thật tốt. Ân tình của chị em xin báo đáp ở kiếp sau.

Tôi ngã quỵ xuống đất, trong lòng tràn ngập lo lắng. Em giả bệnh, giả bị thương để lừa tôi nhiều rồi nhưng chưa khi nào nó nói chuyện kiểu bi lụy, tiêu cực thế này.

Gọi điện lại cho em trai không được, lòng tôi càng thêm lo lắng. Chia sẻ với chồng thì anh nói chắc nó lại dựng chuyện để lừa tôi trả nợ thay mà thôi. Anh cũng cấm tôi không được tiếp tục trả nợ thay cho em trai nữa, nếu không sẽ ly hôn. Nhưng đã một ngày trôi qua chưa nhận được tin tức gì của em trai, tôi lo quá. Một bên là em trai, một bên là chồng, tôi nên chọn lựa sao đây?

Cùng chuyên mục

Tin mới