Tôi không dám nói chuyện mua shop quần áo với chồng mà để chuyện đã rồi mới nói cho anh ấy biết. Sợ nói sớm chồng sẽ ngăn cản, nói ra nói vào làm tôi nhụt chí.
2 tuần trước, Nhàn trở về nhà 1 mình với cái bụng to đùng ôm mẹ khóc cầu xin tha thứ. Tuy chưa hỏi han gì nhưng mẹ đã hiểu tất cả làm bà tức quá lăn ra giường khóc vật vã.
Hôm qua, tôi và mẹ chồng lại cãi nhau vì một chuyện nhỏ nhặt khác. Đó là lần đầu tiên tôi lớn tiếng với bà như vậy, cũng vì tôi không thể chịu đựng nổi nữa rồi. Khi chồng về, bà vẫn đứng đó chỉ vào mặt tôi mắng.
Cánh cửa mở ra, một người đàn ông xuất hiện trước mặt tôi. Người ấy nở nụ cười ấm áp, tạo cho tôi cảm giác thân thiện lạ kỳ. Tuy nhiên, khi ánh mắt tôi chạm vào mắt người đàn ông ấy, tôi ngay lập tức chết lặng.
Mẹ chồng điếng người, có lẽ vì đây là lần đầu tiên tôi dám lớn tiếng với bà. Rồi bà nhìn tôi chằm chằm, hỏi tại sao lại nói như thế. Giận đến run người, tôi không kiêng nể gì nữa mà nói hết những ấm ức cất giấu bao nhiêu năm qua.
Trước đây, khi chồng còn sống, người phụ nữ ấy hết mực được chồng bảo vệ nên mẹ chồng dù có không bằng lòng cũng không nói được gì. Thế nhưng, sau khi chồng qua đời, chuỗi bi kịch cuộc đời chị mới thực sự bắt đầu.
Mấy đêm vừa rồi, chồng trằn trọc suy nghĩ gì đó ngủ không ngon giấc. Hôm qua, vợ chồng ngồi nói chuyện, anh ấy bất ngờ nói là muốn sang tên sổ đỏ cho con trai cả của chú út.
Cảm động trước sự chân thành của anh, tôi kết hôn lần 3. Cuộc sống vợ chồng son vô cùng hạnh phúc, bố mẹ anh tuy không ghét nhưng cũng không quá thân thiết với tôi.
Đúng lúc chúng tôi chuẩn bị trao nhẫn cưới thì vợ cũ và con trai đến. Vừa nhìn thấy chúng tôi, vợ cũ đã lao đến mắng tôi xối xả bằng những lời lẽ vô cùng khó nghe.
Mẹ tôi bảo nên lén qua phòng mẹ chồng xem bà có để lại di chúc gì không, nếu có thì xem bà viết cái gì. Quả nhiên, tôi đã tìm thấy di chúc của mẹ chồng.