Xúc động trước những lời nhắn gửi cuối cùng của người bố trẻ đến con thơ: 'Ba không khóc vì cái chết'
“Ba yêu 2 con, không từ nào diễn tả được. Ngày ba nhận kết quả bệnh, ba không khóc vì cái chết, ba chỉ khóc vì viễn cảnh mỗi chiều, chẳng có ai đá bóng với 2 đứa nữa. Lúc đấy, liệu các con có tủi thân lắm không khi nhà bên đầy ắp tiếng cười”...
Mới đây, mạng xã hội chia sẻ bài viết của một người cha còn trẻ tuổi chẳng may mắc bệnh hiểm nghèo. Anh đã rời xa cõi tạm nhưng những lời nhắn gửi của anh đến vợ con, gia đình khiến nhiều người xúc động.
Đó là anh Bùi Toàn (quê ở Nghệ An). Cũng như bao người đàn ông trẻ tuổi khác, anh hạnh phúc với gia đình nhỏ, người vợ thảo hiền và 2 đứa con thơ. Cuộc sống những tưởng cứ thế êm đềm trôi qua thế nhưng, tất cả đều vụt tắt khi bạo bệnh ập đến cướp đi tất cả.
Khi biết bệnh tật quá nguy hiểm, vào tháng 6/2021, anh Toàn đã viết ra những tâm sự, lời gửi gắm đến 2 con thơ của mình trên một page về gia đình.
Ngay sau khi được chia sẻ, nhưng tâm sự chân thật, mộc mạc của anh đã lay động trái tim của nhiều người. Những giọt nước mắt đã rơi, mọi người chúc anh có thể cố gắng vượt qua bạo bệnh. Thế nhưng, phép màu đã không đến với gia đình nhỏ ấy khi anh đã mãi mãi rời xa gia đình, xa vợ con.
Giờ đây, những dòng nhắn nhủ, tâm sự của anh trước lúc đi xa vẫn đang khiến nhiều người xót xa, thương cảm. Có người nói, có lẽ anh vẫn luôn luôn ở bên dõi theo gia đình nhỏ, người vợ hiền và 2 con thơ. Họ vẫn mãi mãi bên nhau trong những ký ức đẹp.
Cũng có người nói, anh ra đi mãi mãi nhưng những gì anh để lại cho gia đình sẽ còn mãi. Khi các con của anh lớn lên đều sẽ luôn tự hào vì đã có một người cha vĩ đại, đến những ngày cuối cùng của cuộc đời vẫn dành hết sự quan tâm, yêu thương cho vợ con.
Dưới đây là những lời nhắn nhủ xúc động của anh Toàn gửi đến hai người con thơ trước lúc “đi xa”:
“Gửi Ng. K., U. V.… tất cả cuộc đời của ba
Ba viết những dòng này trong những tháng ngày ba nằm trên giường bệnh. Klên 5 tuổi, em V. vừa qua sinh nhật tuổi thứ 2. Các con quá bé nhỏ để hiểu, để cảm thông cho ba. Có thể sau này, khi các con đủ lớn để đọc và hiểu những gì ba viết ở đây, ba đã chẳng còn ở trên cõi đời này nữa.
Bên cạnh ba, mẹ đang loay hoay vắt cho ba cốc nước cam. 32 tuổi, ba vừa xây xong cho mẹ con cái nhà nhỏ, ước mong trả xong nợ thì ba cày cuốc mua xe oto. Ba lo cho mẹ con một cuộc sống đủ đầy thì ông trời tặng ba một bản án tử hình treo trên đầu - Ulympho không Hogkin thể nguyên bào Lympho T.. Bác sỹ nói về căn bệnh của ba giống như một điều kinh khủng.
Họ chỉ nói về một năm, hai năm sau, không ai dám nói về tương lai xa hơn nữa. Ba trải qua suốt 10 tháng đau đớn, mệt mỏi, vật vã vì bệnh, vì thuốc. Và vì phải xa 2 đứa, vì còn mang luôn cả mẹ đi cùng (chăm sóc ở viện - PV). Để rồi mỗi đêm, 2 ba mẹ ở nơi xa thì 2 con khóc hết nước mắt vì nhớ mẹ. Ba xin lỗi nhé, hai đứa.
Ba nhớ như in cảm giác hạnh phúc vô bờ bến khi lần lượt bồng trên tay anh K., em V. lúc các con vừa mới ra đời. Niềm vui, niềm tự hào của một ông bố trẻ. Còn nhớ sinh K., mẹ chẳng có sữa, ba chạy khắp nơi xin từng bịch sữa nhỏ.
Rồi những đêm ba bồng bế em V. trên tay để mẹ tranh thủ cho anh K. ngủ. Ba nhớ lắm, nhớ mùi thơm, nhớ đôi má mềm. Ba yêu 2 con, không từ nào diễn tả được.
Ngày ba nhận kết quả bệnh, ba không khóc vì cái chết, ba chỉ khóc vì viễn cảnh mỗi chiều, chẳng có ai đá bóng với 2 đứa nữa. Lúc đấy, liệu các con có tủi thân lắm không khi nhà bên đầy ắp tiếng cười.
Ba xin lỗi vì quãng thời gian lúc ba còn khoẻ, có khi ba ham chơi thể thao này kia, ba chẳng về cùng chơi cùng con. Mỗi khi ba bận công việc, ba chẳng thể đưa con đi chơi được. Mai mốt ba khoẻ, ba bù đắp hết được không?
Hôm nay, lúc ba ngồi xem ảnh các anh chị đi thi tốt nghiệp cấp 3, hình ảnh những ông bố chở con đi thi, hình ảnh những cái nắm tay, những cái ôm làm tim ba đau nhói. Liệu sau này, khi K. với V. tốt nghiệp cấp 3, ba có nắm tay 2 đứa nữa không?
K. với V. phải ngoan, nghe lời ông bà với mẹ nhé. Mẹ nhìn thế thôi chứ yếu đuối lắm. Không bao giờ mẹ dám ngủ một mình, mẹ cũng mau nước mắt, hay giận dỗi, ba thương mẹ những tháng ngày vất vả thế này.
Có khi ba mệt, ba toàn mắng mẹ. Ba biết mẹ ngồi khóc nấc trong nhà vệ sinh. Ba buồn rồi tự hứa không bao giờ mắng mẹ nữa. Thế rồi mai lại đâu vào đấy, ba là đàn ông mà xấu phải không 2 con? Sau này K. với V. nhất định phải là những người đàn ông đầy trách nhiệm con nhé, bảo vệ mẹ nữa nha, hai con yêu.
Bây giờ, mỗi phần trên cơ thể ba đều đau nhiều. Sức khoẻ của ba chẳng biết sẽ thế nào, nhưng ba hứa, ba sẽ luôn cố gắng, nhất định không bao giờ buông bỏ. Ba sẽ luôn là bầu trời, luôn ở đây, bên cạnh mẹ, bên cạnh 2 con.
Ng. K. của ba, U. V. của ba. Trái tim, nhịp sống của ba. Yêu thương các con. Tự nhiên ba muốn viết những dòng này, sau này 2 đứa đọc nhé. Còn bây giờ ba để mọi người đọc trước, biết đâu ba mang về tặng mẹ một món quà”.
Ngay trước lúc ra đi, anh Toàn cũng gửi gắm những lời cuối cùng đến mọi người. Anh tâm sự rằng mình rất mệt, tụt hết mọi sức lực. Anh gửi lời xin lỗi đến ba mẹ anh vì đã không vượt qua được. Gửi lời nhắn nhủ đến tất cả những người thân của anh phải luôn khoẻ mạnh, bình an.
Giờ đây anh Toàn đã đi xa, những dòng nhắn nhủ đầy cảm xúc, tình thương đến gia đình nhỏ của anh đã lay động hàng triệu trái tim. Mọi người đều mong người thân vượt qua mất mát và mong anh yên nghỉ.