Suy nghĩ của Long quá xuất sắc, tuy còn trẻ nhưng lại rất thấu hiểu sự đời. Thấy Long nói vậy, con trai tôi cũng từ chối lấy số tiền bố mẹ sẽ cho làm chúng tôi rất hạnh phúc.
Khi thủ tục sang tên còn dở dang thì mọi người đã vội vã quay trở về nhà, chỉ còn mỗi vợ chồng anh cả đã nghỉ hưu, không bận rộn gì, ở lại chăm sóc bà.
Mẹ chồng thường xuyên rủ người yêu cũ của chồng tôi về nhà chơi, xưng hô mẹ - con ngay trước mặt tôi. Ban đầu tôi cũng kệ, nhưng mẹ chồng ngày càng quá đáng, luôn gán ghép cho chồng tôi nối lại tình xưa với Trúc.
Dù không muốn cho vay vì số tiền không nhỏ, nhưng anh ta liên tục nài nỉ và dọa nạt sẽ quấy rối gia đình hiện tại của tôi nếu tôi từ chối, nên tôi đành lén lấy 300 triệu từ tiền tiết kiệm của mình cho chồng cũ vay.
Nghe câu nói của tôi mà bác hàng xóm tái mặt, ngồi đần ra một lúc rồi khen tôi nói đúng. Bác ấy kể nhiều hôm cả 2 ông bà già ốm mà không có con cháu ở bên, đầu óc choáng váng cũng phải bò dậy mà cắm nồi cơm ăn cho no cái bụng rồi uống viên thuốc.
Biết thời gian của mình không còn nhiều, trước khi nhắm mắt xuôi tay, bố tôi đã tặng cho cô giúp việc một cuốn sổ tiết kiệm như một lời cảm ơn vì đã chăm sóc ông trong suốt 5 năm qua.