Bài thơ 'Khi em là F0' của nữ hiệu trưởng khiến nhiều người xúc động
Bài thơ "Khi em là F0" của cô Nguyễn Thị Ngọc Dung, Hiệu trưởng Trường THCS Minh Khai (huyện Hoài Đức, Hà Nội) sau khi xuất hiện trên mạng xã hội đã gây chú ý và nhận được nhiều lượt chia sẻ, đặc biệt là trong cộng đồng giáo viên.
Phải dạy và học trong khoảng thời gian dịch bệnh diễn biến phức tạp như hiện nay chắc hẳn là một thử thách đối với nghề "trồng người". Không chỉ nỗ lực lúc đang khỏe mạnh, việc duy trì lên lớp đều đặn dù bản thân đang mắc Covid-19 là hành động rất đáng để tôn vinh của những nhà giáo luôn hết lòng vì học sinh.
Mới đây, trên mạng xuất hiện một bài thơ được nhiều người chia sẻ nói lên cảm xúc của một nhà giáo viết về những đồng nghiệp của mình dù đang là F0, F1 nhưng vẫn nỗ lực "lên lớp" để dạy trực tuyến. Đó là bài thơ "Khi em là F0" của cô Nguyễn Thị Ngọc Dung, Hiệu trưởng Trường THCS Minh Khai (huyện Hoài Đức, Hà Nội).
Khi em là F0
Đằng sau màn hình kia là những thầy cô giáo của tôi
Không đến trường vì cách ly Covid
Sợ học trò không theo học kịp
Nên miệt mài - không nghỉ, dạy học Zoom.
Bục giảng ngày nào không bóng dáng thân quen
Bảng trầm ngâm không dòng phấn viết
Những con chữ, bức tranh, hình, nét
Chỉ hiện lên qua chia sẻ màn hình.
Tiếng giảng bài bỗng chốc lặng thinh
Cơn sốt đến, những trận ho không báo trước
Cái mệt mỏi chẳng trò nào biết được
Nên giấu khuôn mặt mình dưới tấm ảnh thật xinh.
Em không là chiến sĩ áo trắng, áo xanh
Không hồi sinh cho những bệnh nhân Covid
Em chỉ có trái tim yêu tha thiết
Em là cô giáo F1, F0…
(22h, ngày 22 tháng 2 năm 2022)
Chia sẻ với VietNamNet, cô Nguyễn Thị Ngọc Dung cho hay, bối cảnh khiến cô viết bài thơ này là khi trường có 5 giáo viên là F0, 4 người là F1.
Cô Dung kể lại, khi các giáo viên báo tin mắc Covid-19, cô có nhắn tin hỏi các cô có mệt không và có cần phải bố trí dạy thay, thì mọi người đều nhắn lại rằng vẫn có thể tiếp tục dạy được. Cũng từ giai đoạn đó, ở trường, có thể ở tiết này học sinh học trực tiếp, nhưng ở tiết học sau đó lại chuyển sang học trực tuyến.
"Mỗi ngày, ban giám hiệu phải chia nhau ra đến từng lớp để xem các học sinh ở lớp đã kết nối được với giáo viên, đã nghe được thầy cô giảng bài qua trực tuyến hay chưa. Đứng ngoài khung cửa sổ nhìn thấy cảnh các giáo viên ở nhà vẫn cố gắng dạy trực tuyến và vận hành lớp học, tôi vô cùng xúc động. Bởi tôi biết có những giáo viên lên lớp như vậy nhưng 2 con đang sốt vì Covid-19 ở nhà. Cứ mỗi lần nghe các giáo viên báo “Hôm nay, em sốt 39-40 độ”, mình cũng rưng rưng”, cô Dung chia sẻ.
Cô Dung cho biết cô viết bài thơ không mất quá nhiều thời gian, bởi đó là những cảm xúc chân thực xuất phát từ chính những điều mà cô được chứng kiến và cảm nhận về các giáo viên, đồng nghiệp của mình. Có lẽ chỉ mất khoảng 30 phút để cô chỉnh sửa cho bài thơ câu từ vần điệu hơn.
Trong bài thơ có câu "Tiếng giảng bài bỗng chốc lặng thinh/Cơn sốt đến, những trận ho không báo trước" là trong một lần cô kiểm tra lớp học thì cô thấy một cô giáo đang giảng bài thì tự dưng im lặng, sau khi liên lạc cô mới được biết lúc ấy đồng nghiệp của mình đang ho và để che giấu điều đó thì cô đã tắt micro đi. Lớp học chỉ tạm thời gián đoạn một chút rồi đâu lại vào đấy.
Cô Dung cho hay mình rất trân trọng sự cố gắng, những "nỗ lực âm thầm" và trách nhiệm của các giáo viên khi đang phải chống chọi với dịch bệnh vẫn cố gắng duy trì việc dạy học trực tuyến, đảm bảo kiến thức liền mạch cho học sinh và chất lượng giáo dục của nhà trường.
Hiện bài thơ của nữ hiệu trưởng vẫn đang được chia sẻ rộng rãi và nhận về nhiều cảm xúc, bình luận đồng cảm của cộng đồng mạng.